庚 gēng 午 wǔ 冬 dōng 留 liú 淦 gàn 州 zhōu 忆 yì 亡 wáng 孙 sūn 凤 fèng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 刘 liú 诜 shēn
古 gǔ 道 dào 昔 xī 同 tóng 往 wǎng , , 天 tiān 寒 hán 今 jīn 独 dú 行 xíng 。 。
汝 rǔ 死 sǐ 不 bù 自 zì 悲 bēi , , 我 wǒ 老 lǎo 难 nán 为 wéi 情 qíng 。 。
死 sǐ 者 zhě 若 ruò 不 bù 悲 bēi , , 死 sǐ 当 dàng 胜 shèng 于 yú 生 shēng 。 。
霜 shuāng 重 zhòng 草 cǎo 尽 jǐn 委 wěi , , 山 shān 空 kōng 泉 quán 自 zì 鸣 míng 。 。
我 wǒ 发 fā 既 jì 尽 jǐn 白 bái , , 我 wǒ 怀 huái 何 hé 由 yóu 平 píng 。 。
庚午冬留淦州忆亡孙凤二首 其一。元代。刘诜。古道昔同往,天寒今独行。 汝死不自悲,我老难为情。 死者若不悲,死当胜于生。 霜重草尽委,山空泉自鸣。 我发既尽白,我怀何由平。