诗 shī 并 bìng 序 xù 其 qí 五 wǔ 十 shí 七 qī - - 王 wáng 梵 fàn 志 zhì
黄 huáng 母 mǔ 化 huà 为 wéi 鳖 biē , , 祇 qí 为 wèi 鳖 biē 为 wèi 身 shēn 。 。
牛 niú 里 lǐ 化 huà 为 wéi 虎 hǔ , , 亦 yì 是 shì 虎 hǔ 为 wéi 人 rén 。 。
不 bù 忆 yì 当 dāng 时 shí 业 yè , , 宁 níng 知 zhī 过 guò 去 qù 因 yīn 。 。
死 sǐ 生 shēng 一 yī 变 biàn 化 huà , , 若 ruò 个 gè 是 shì 师 shī 亲 qīn 。 。
诗并序 其五十七。唐代。王梵志。黄母化为鳖,祇为鳖为身。 牛里化为虎,亦是虎为人。 不忆当时业,宁知过去因。 死生一变化,若个是师亲。