下 xià 第 dì 卧 wò 疾 jí 卢 lú 员 yuán 外 wài 召 zhào 游 yóu 曲 qǔ 江 jiāng - - 李 lǐ 山 shān 甫 fǔ
眼 yǎn 前 qián 何 hé 事 shì 不 bù 伤 shāng 神 shén , , 忍 rěn 向 xiàng 江 jiāng 头 tóu 更 gèng 弄 nòng 春 chūn 。 。
桂 guì 树 shù 既 jì 能 néng 欺 qī 贱 jiàn 子 zi , , 杏 xìng 花 huā 争 zhēng 肯 kěn 采 cǎi 闲 xián 人 rén 。 。
麻 má 衣 yī 未 wèi 掉 diào 浑 hún 身 shēn 雪 xuě , , 皂 zào 盖 gài 难 nán 遮 zhē 满 mǎn 面 miàn 尘 chén 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 列 liè 星 xīng 相 xiàng 借 jiè 问 wèn , , 嵇 jī 康 kāng 慵 yōng 病 bìng 也 yě 天 tiān 真 zhēn 。 。
下第卧疾卢员外召游曲江。唐代。李山甫。眼前何事不伤神,忍向江头更弄春。 桂树既能欺贱子,杏花争肯采闲人。 麻衣未掉浑身雪,皂盖难遮满面尘。 珍重列星相借问,嵇康慵病也天真。