客 kè 恨 hèn - - 李 lǐ 昌 chāng 符 fú
古 gǔ 原 yuán 南 nán 北 běi 旧 jiù 萧 xiāo 疏 shū , , 高 gāo 木 mù 风 fēng 多 duō 小 xiǎo 雪 xuě 馀 yú 。 。
半 bàn 夜 yè 病 bìng 吟 yín 人 rén 寝 qǐn 后 hòu , , 百 bǎi 年 nián 闲 xián 事 shì 酒 jiǔ 醒 xǐng 初 chū 。 。
频 pín 招 zhāo 兄 xiōng 弟 dì 同 tóng 佳 jiā 节 jié , , 已 yǐ 有 yǒu 兵 bīng 戈 gē 隔 gé 远 yuǎn 书 shū 。 。
肥 féi 马 mǎ 王 wáng 孙 sūn 定 dìng 相 xiāng 笑 xiào , , 不 bù 知 zhī 岐 qí 路 lù 厌 yàn 樵 qiáo 渔 yú 。 。
客恨。唐代。李昌符。古原南北旧萧疏,高木风多小雪馀。 半夜病吟人寝后,百年闲事酒醒初。 频招兄弟同佳节,已有兵戈隔远书。 肥马王孙定相笑,不知岐路厌樵渔。