辘 lù 轳 lú 怨 yuàn - - 范 fàn 梈 pēng
门 mén 前 qián 水 shuǐ 扬 yáng 声 shēng 似 shì 雨 yǔ , , 幽 yōu 人 rén 当 dāng 窗 chuāng 碧 bì 弦 xián 语 yǔ 。 。
东 dōng 里 lǐ 征 zhēng 夫 fū 去 qù 不 bù 归 guī , , 一 yī 双 shuāng 蛾 é 眉 méi 镜 jìng 中 zhōng 舞 wǔ 。 。
年 nián 年 nián 井 jǐng 上 shàng 攀 pān 辘 lù 轳 lú , , 劳 láo 心 xīn 只 zhǐ 恐 kǒng 秋 qiū 葵 kuí 枯 kū 。 。
他 tā 家 jiā 种 zhòng 得 dé 长 cháng 生 shēng 草 cǎo , , 梅 méi 花 huā 落 luò 尽 jǐn 青 qīng 青 qīng 好 hǎo 。 。
辘轳怨。元代。范梈。门前水扬声似雨,幽人当窗碧弦语。 东里征夫去不归,一双蛾眉镜中舞。 年年井上攀辘轳,劳心只恐秋葵枯。 他家种得长生草,梅花落尽青青好。