秦 qín 处 chǔ 士 shì 移 yí 家 jiā 富 fù 春 chūn 发 fā 樟 zhāng 亭 tíng 怀 huái 寄 jì - - 李 lǐ 郢 yǐng
潮 cháo 落 luò 空 kōng 江 jiāng 洲 zhōu 渚 zhǔ 生 shēng , , 知 zhī 君 jūn 已 yǐ 上 shàng 富 fù 春 chūn 亭 tíng 。 。
尝 cháng 闻 wén 郭 guō 邑 yì 山 shān 多 duō 秀 xiù , , 更 gèng 说 shuō 官 guān 僚 liáo 眼 yǎn 尽 jǐn 青 qīng 。 。
离 lí 别 bié 几 jǐ 宵 xiāo 魂 hún 耿 gěng 耿 gěng , , 相 xiāng 思 sī 一 yī 座 zuò 发 fā 星 xīng 星 xīng 。 。
仙 xiān 翁 wēng 白 bái 石 shí 高 gāo 歌 gē 调 diào , , 无 wú 复 fù 松 sōng 斋 zhāi 半 bàn 夜 yè 听 tīng 。 。
秦处士移家富春发樟亭怀寄。唐代。李郢。潮落空江洲渚生,知君已上富春亭。 尝闻郭邑山多秀,更说官僚眼尽青。 离别几宵魂耿耿,相思一座发星星。 仙翁白石高歌调,无复松斋半夜听。