送 sòng 涧 jiàn 水 shuǐ 陕 shǎn 东 dōng 二 èr 十 shí 里 lǐ 自 zì 江 jiāng 南 nán 来 lái 作 zuò - - 李 lǐ 郢 yǐng
泠 líng 泠 líng 孤 gū 涧 jiàn 陕 shǎn 城 chéng 东 dōng , , 我 wǒ 有 yǒu 飞 fēi 泉 quán 此 cǐ 路 lù 通 tōng 。 。
行 xíng 客 kè 莫 mò 惊 jīng 黄 huáng 叶 yè 尽 jǐn , , 家 jiā 山 shān 祇 qí 在 zài 白 bái 云 yún 中 zhōng 。 。
秋 qiū 声 shēng 可 kě 乱 luàn 鸟 niǎo 鱼 yú 意 yì , , 远 yuǎn 色 sè 偏 piān 依 yī 蒲 pú 稗 bài 丛 cóng 。 。
过 guò 去 qù 多 duō 应 yīng 不 bù 相 xiāng 待 dài , , 殷 yīn 勤 qín 重 zhòng 掬 jū 洒 sǎ 西 xī 风 fēng 。 。
送涧水陕东二十里自江南来作。唐代。李郢。泠泠孤涧陕城东,我有飞泉此路通。 行客莫惊黄叶尽,家山祇在白云中。 秋声可乱鸟鱼意,远色偏依蒲稗丛。 过去多应不相待,殷勤重掬洒西风。