汉 hàn 阳 yáng 春 chūn 晚 wǎn - - 李 lǐ 群 qún 玉 yù
汉 hàn 阳 yáng 抱 bào 青 qīng 山 shān , , 飞 fēi 楼 lóu 映 yìng 湘 xiāng 渚 zhǔ 。 。
白 bái 云 yún 蔽 bì 黄 huáng 鹤 hè , , 绿 lǜ 树 shù 藏 cáng 鹦 yīng 鹉 wǔ 。 。
凭 píng 高 gāo 送 sòng 春 chūn 目 mù , , 流 liú 恨 hèn 伤 shāng 千 qiān 古 gǔ 。 。
遐 xiá 思 sī 祢 mí 衡 héng 才 cái , , 令 lìng 人 rén 怨 yuàn 黄 huáng 祖 zǔ 。 。
汉阳春晚。唐代。李群玉。汉阳抱青山,飞楼映湘渚。 白云蔽黄鹤,绿树藏鹦鹉。 凭高送春目,流恨伤千古。 遐思祢衡才,令人怨黄祖。