别 bié 房 fáng 士 shì 清 qīng - - 郎 láng 士 shì 元 yuán
世 shì 路 lù 还 hái 相 xiāng 见 jiàn , , 偏 piān 堪 kān 泪 lèi 满 mǎn 衣 yī 。 。
那 nà 能 néng 郢 yǐng 门 mén 别 bié , , 独 dú 向 xiàng 邺 yè 城 chéng 归 guī 。 。
平 píng 楚 chǔ 看 kàn 蓬 péng 转 zhuǎn , , 连 lián 山 shān 望 wàng 鸟 niǎo 飞 fēi 。 。
苍 cāng 苍 cāng 岁 suì 阴 yīn 暮 mù , , 况 kuàng 复 fù 惜 xī 驰 chí 晖 huī 。 。
别房士清。唐代。郎士元。世路还相见,偏堪泪满衣。 那能郢门别,独向邺城归。 平楚看蓬转,连山望鸟飞。 苍苍岁阴暮,况复惜驰晖。