金 jīn 华 huá 史 shǐ 学 xué 录 lù 回 huí 永 yǒng 嘉 jiā 雁 yàn 荡 dàng - - 金 jīn 涓 juān
青 qīng 衫 shān 洗 xǐ 尽 jǐn 泮 pàn 宫 gōng 尘 chén , , 三 sān 载 zài 琴 qín 书 shū 又 yòu 问 wèn 津 jīn 。 。
海 hǎi 阔 kuò 正 zhèng 怜 lián 鸿 hóng 去 qù 远 yuǎn , , 山 shān 深 shēn 须 xū 遣 qiǎn 雁 yàn 来 lái 频 pín 。 。
沈 shěn 郎 láng 风 fēng 月 yuè 诗 shī 俱 jù 瘦 shòu , , 谢 xiè 老 lǎo 池 chí 塘 táng 草 cǎo 自 zì 春 chūn 。 。
莫 mò 笑 xiào 广 guǎng 文 wén 官 guān 独 dú 冷 lěng , , 长 cháng 安 ān 一 yī 日 rì 看 kàn 花 huā 人 rén 。 。
金华史学录回永嘉雁荡。元代。金涓。青衫洗尽泮宫尘,三载琴书又问津。 海阔正怜鸿去远,山深须遣雁来频。 沈郎风月诗俱瘦,谢老池塘草自春。 莫笑广文官独冷,长安一日看花人。