三 sān 年 nián 冬 dōng 大 dà 礼 lǐ 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 五 wǔ - - 曹 cáo 唐 táng
太 tài 和 hé 琴 qín 暖 nuǎn 发 fā 南 nán 薰 xūn , , 水 shuǐ 阔 kuò 风 fēng 高 gāo 得 dé 细 xì 闻 wén 。 。
沧 cāng 海 hǎi 举 jǔ 歌 gē 夔 kuí 是 shì 相 xiāng , , 历 lì 山 shān 回 huí 禅 chán 舜 shùn 为 wèi 君 jūn 。 。
翠 cuì 微 wēi 呼 hū 处 chù 生 shēng 丹 dān 障 zhàng , , 清 qīng 净 jìng 封 fēng 中 zhōng 起 qǐ 白 bái 云 yún 。 。
今 jīn 日 rì 病 bìng 身 shēn 惭 cán 小 xiǎo 隐 yǐn , , 欲 yù 将 jiāng 泉 quán 石 shí 勒 lè 移 yí 文 wén 。 。
三年冬大礼五首 其五。唐代。曹唐。太和琴暖发南薰,水阔风高得细闻。 沧海举歌夔是相,历山回禅舜为君。 翠微呼处生丹障,清净封中起白云。 今日病身惭小隐,欲将泉石勒移文。