题 tí 子 zǐ 侄 zhí 书 shū 院 yuàn 双 shuāng 松 sōng - - 曹 cáo 唐 táng
自 zì 种 zhǒng 双 shuāng 松 sōng 费 fèi 几 jǐ 钱 qián , , 顿 dùn 令 lìng 院 yuàn 落 luò 似 shì 秋 qiū 天 tiān 。 。
能 néng 藏 cáng 此 cǐ 地 dì 新 xīn 晴 qíng 雨 yǔ , , 却 què 惹 rě 空 kōng 山 shān 旧 jiù 烧 shāo 烟 yān 。 。
枝 zhī 压 yā 细 xì 风 fēng 过 guò 枕 zhěn 上 shàng , , 影 yǐng 笼 lóng 残 cán 月 yuè 到 dào 窗 chuāng 前 qián 。 。
莫 mò 教 jiào 取 qǔ 次 cì 成 chéng 闲 xián 梦 mèng , , 使 shǐ 汝 rǔ 悠 yōu 悠 yōu 十 shí 八 bā 年 nián 。 。
题子侄书院双松。唐代。曹唐。自种双松费几钱,顿令院落似秋天。 能藏此地新晴雨,却惹空山旧烧烟。 枝压细风过枕上,影笼残月到窗前。 莫教取次成闲梦,使汝悠悠十八年。