九 jiǔ 华 huà 山 shān 协 xié 济 jì 祠 cí - - 罗 luó 邺 yè
灵 líng 庙 miào 门 mén 依 yī 山 shān 半 bàn 开 kāi , , 松 sōng 庭 tíng 潇 xiāo 洒 sǎ 绝 jué 尘 chén 埃 āi 。 。
时 shí 闻 wén 樵 qiáo 者 zhě 经 jīng 过 guò 说 shuō , , 数 shù 有 yǒu 神 shén 仙 xiān 变 biàn 化 huà 来 lái 。 。
龙 lóng 起 qǐ 阴 yīn 云 yún 生 shēng 画 huà 壁 bì , , 鸟 niǎo 归 guī 寒 hán 粟 sù 落 luò 苍 cāng 苔 tái 。 。
自 zì 从 cóng 鼓 gǔ 吹 chuī 喧 xuān 阗 tián 日 rì , , 千 qiān 里 lǐ 封 fēng 疆 jiāng 不 bù 复 fù 灾 zāi 。 。
九华山协济祠。唐代。罗邺。灵庙门依山半开,松庭潇洒绝尘埃。 时闻樵者经过说,数有神仙变化来。 龙起阴云生画壁,鸟归寒粟落苍苔。 自从鼓吹喧阗日,千里封疆不复灾。