题 tí 大 dà 龙 lóng 湫 qiū 和 hé 李 lǐ 五 wǔ 峰 fēng 韵 yùn - - 林 lín 泉 quán 生 shēng
雁 yàn 荡 dàng 峰 fēng 头 tóu 春 chūn 水 shuǐ 生 shēng , , 无 wú 边 biān 木 mù 叶 yè 作 zuò 秋 qiū 声 shēng 。 。
六 liù 龙 lóng 卷 juǎn 海 hǎi 上 shàng 霄 xiāo 汉 hàn , , 万 wàn 马 mǎ 嘶 sī 风 fēng 下 xià 雪 xuě 城 chéng 。 。
春 chūn 尽 jǐn 不 bù 知 zhī 阳 yáng 鸟 niǎo 去 qù , , 岩 yán 高 gāo 惟 wéi 许 xǔ 白 bái 云 yún 行 xíng 。 。
故 gù 人 rén 家 jiā 住 zhù 青 qīng 山 shān 下 xià , , 野 yě 竹 zhú 寒 hán 流 liú 亦 yì 有 yǒu 情 qíng 。 。
题大龙湫和李五峰韵。元代。林泉生。雁荡峰头春水生,无边木叶作秋声。 六龙卷海上霄汉,万马嘶风下雪城。 春尽不知阳鸟去,岩高惟许白云行。 故人家住青山下,野竹寒流亦有情。