春 chūn 怀 huái - - 耶 yē 律 lǜ 铸 zhù
碎 suì 擘 bāi 桃 táo 花 huā 泛 fàn 酒 jiǔ 卮 zhī , , 对 duì 春 chūn 还 hái 咏 yǒng 惜 xī 春 chūn 诗 shī 。 。
莺 yīng 能 néng 承 chéng 意 yì 歌 gē 杨 yáng 柳 liǔ , , 蝶 dié 解 jiě 含 hán 情 qíng 舞 wǔ 柘 zhè 枝 zhī 。 。
世 shì 事 shì 尽 jǐn 他 tā 无 wú 定 dìng 论 lùn , , 醉 zuì 怀 huái 却 què 自 zì 有 yǒu 开 kāi 时 shí 。 。
岁 suì 寒 hán 亭 tíng 下 xià 青 qīng 松 sōng 树 shù , , 春 chūn 去 qù 春 chūn 来 lái 总 zǒng 不 bù 知 zhī 。 。
春怀。元代。耶律铸。碎擘桃花泛酒卮,对春还咏惜春诗。 莺能承意歌杨柳,蝶解含情舞柘枝。 世事尽他无定论,醉怀却自有开时。 岁寒亭下青松树,春去春来总不知。