和 hé 人 rén 落 luò 梅 méi - - 耶 yē 律 lǜ 铸 zhù
晚 wǎn 来 lái 江 jiāng 上 shàng 断 duàn 人 rén 肠 cháng , , 占 zhàn 断 duàn 严 yán 凝 níng 忆 yì 独 dú 芳 fāng 。 。
易 yì 得 dé 飘 piāo 零 líng 惊 jīng 短 duǎn 笛 dí , , 不 bù 胜 shèng 憔 qiáo 悴 cuì 褪 tuì 残 cán 妆 zhuāng 。 。
月 yuè 明 míng 霜 shuāng 重 zhòng 得 dé 谁 shuí 惜 xī , , 尘 chén 暗 àn 云 yún 埋 mái 犹 yóu 自 zì 香 xiāng 。 。
拟 nǐ 嫁 jià 与 yǔ 春 chūn 春 chūn 不 bù 管 guǎn , , 却 què 随 suí 流 liú 水 shuǐ 怨 yuàn 昏 hūn 黄 huáng 。 。
和人落梅。元代。耶律铸。晚来江上断人肠,占断严凝忆独芳。 易得飘零惊短笛,不胜憔悴褪残妆。 月明霜重得谁惜,尘暗云埋犹自香。 拟嫁与春春不管,却随流水怨昏黄。