慰 wèi 秉 bǐng 之 zhī - - 王 wáng 鏊 ào
功 gōng 名 míng 不 bù 用 yòng 叹 tàn 差 chā 池 chí , , 利 lì 钝 dùn 人 rén 生 shēng 固 gù 有 yǒu 之 zhī 。 。
襄 xiāng 野 yě 迷 mí 途 tú 回 huí 未 wèi 远 yuǎn , , 邯 hán 郸 dān 荣 róng 梦 mèng 觉 jué 多 duō 时 shí 。 。
尚 shàng 平 píng 易 yì 足 zú 君 jūn 应 yīng 尔 ěr , , 蘧 qú 瑗 yuàn 知 zhī 非 fēi 我 wǒ 所 suǒ 师 shī 。 。
芥 jiè 蒂 dì 胸 xiōng 中 zhōng 都 dōu 扫 sǎo 尽 jǐn , , 兄 xiōng 酬 chóu 弟 dì 劝 quàn 复 fù 何 hé 疑 yí 。 。
慰秉之。明代。王鏊。功名不用叹差池,利钝人生固有之。 襄野迷途回未远,邯郸荣梦觉多时。 尚平易足君应尔,蘧瑗知非我所师。 芥蒂胸中都扫尽,兄酬弟劝复何疑。