拟 nǐ 古 gǔ 诗 shī 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí - - 王 wáng 夫 fū 之 zhī
涤 dí 涤 dí 秋 qiū 宇 yǔ 清 qīng , , 泫 xuàn 泫 xuàn 华 huá 露 lù 滋 zī 。 。
冉 rǎn 冉 rǎn 弦 xián 月 yuè 微 wēi , , 杳 yǎo 杳 yǎo 双 shuāng 星 xīng 期 qī 。 。
良 liáng 辰 chén 既 jì 不 bù 屡 lǚ , , 终 zhōng 夕 xī 亦 yì 有 yǒu 涯 yá 。 。
脉 mò 脉 mò 相 xiāng 视 shì 间 jiān , , 为 wèi 欢 huān 还 hái 自 zì 疑 yí 。 。
未 wèi 必 bì 经 jīng 年 nián 中 zhōng , , 绸 chóu 缪 móu 无 wú 转 zhuǎn 移 yí 。 。
拟古诗十九首 其十。明代。王夫之。涤涤秋宇清,泫泫华露滋。 冉冉弦月微,杳杳双星期。 良辰既不屡,终夕亦有涯。 脉脉相视间,为欢还自疑。 未必经年中,绸缪无转移。