拟 nǐ 古 gǔ 诗 shī 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 九 jiǔ - - 王 wáng 夫 fū 之 zhī
清 qīng 风 fēng 吹 chuī 华 huá 镫 dèng , , 明 míng 星 xīng 启 qǐ 东 dōng 方 fāng 。 。
起 qǐ 步 bù 中 zhōng 庭 tíng 间 jiān , , 形 xíng 影 yǐng 相 xiāng 旁 páng 徨 huáng 。 。
夙 sù 昔 xī 志 zhì 远 yuǎn 游 yóu , , 迟 chí 暮 mù 迷 mí 津 jīn 梁 liáng 。 。
灭 miè 烛 zhú 从 cóng 假 jiǎ 寐 mèi , , 欲 yù 罢 bà 固 gù 难 nán 忘 wàng 。 。
浩 hào 叹 tàn 以 yǐ 彻 chè 旦 dàn , , 不 bù 知 zhī 泪 lèi 沾 zhān 裳 shang 。 。
拟古诗十九首 其十九。明代。王夫之。清风吹华镫,明星启东方。 起步中庭间,形影相旁徨。 夙昔志远游,迟暮迷津梁。 灭烛从假寐,欲罢固难忘。 浩叹以彻旦,不知泪沾裳。