黔 qián 阳 yáng 道 dào 中 zhōng 次 cì 韵 yùn - - 王 wáng 缜 zhěn
荆 jīng 楚 chǔ 江 jiāng 山 shān 面 miàn 面 miàn 同 tóng , , 便 biàn 从 cóng 荒 huāng 僻 pì 采 cǎi 民 mín 风 fēng 。 。
桑 sāng 麻 má 隐 yǐn 约 yuē 云 yún 岑 cén 里 lǐ , , 鸡 jī 犬 quǎn 声 shēng 稀 xī 烟 yān 树 shù 中 zhōng 。 。
洞 dòng 獠 liáo 投 tóu 戈 gē 思 sī 向 xiàng 化 huà , , 野 yě 人 rén 炙 zhì 背 bèi 亦 yì 怀 huái 忠 zhōng 。 。
凭 píng 谁 shuí 补 bǔ 衮 gǔn 经 jīng 纶 lún 手 shǒu , , 散 sàn 作 zuò 文 wén 章 zhāng 五 wǔ 色 sè 红 hóng 。 。
黔阳道中次韵。明代。王缜。荆楚江山面面同,便从荒僻采民风。 桑麻隐约云岑里,鸡犬声稀烟树中。 洞獠投戈思向化,野人炙背亦怀忠。 凭谁补衮经纶手,散作文章五色红。