丙 bǐng 申 shēn 长 cháng 至 zhì 重 zhòng 游 yóu 端 duān 水 shuǐ - - 王 wáng 邦 bāng 畿 jī
山 shān 川 chuān 形 xíng 胜 shèng 称 chēng 灵 líng 地 dì , , 父 fù 老 lǎo 能 néng 言 yán 出 chū 圣 shèng 人 rén 。 。
赤 chì 鲤 lǐ 钓 diào 来 lái 犹 yóu 尚 shàng 火 huǒ , , 寒 hán 梅 méi 摘 zhāi 去 qù 不 bù 知 zhī 春 chūn 。 。
微 wēi 阳 yáng 天 tiān 气 qì 初 chū 生 shēng 子 zǐ , , 太 tài 岁 suì 星 xīng 躔 chán 又 yòu 纪 jì 申 shēn 。 。
日 rì 暮 mù 高 gāo 歌 gē 岩 yán 顶 dǐng 上 shàng , , 鲁 lǔ 戈 gē 何 hé 自 zì 挽 wǎn 红 hóng 轮 lún 。 。
丙申长至重游端水。明代。王邦畿。山川形胜称灵地,父老能言出圣人。 赤鲤钓来犹尚火,寒梅摘去不知春。 微阳天气初生子,太岁星躔又纪申。 日暮高歌岩顶上,鲁戈何自挽红轮。