梅 méi 花 huā 玉 yù 节 jié 为 wèi 程 chéng 代 dài 巡 xún 时 shí 言 yán - - 方 fāng 献 xiàn 夫 fū
绣 xiù 衣 yī 风 fēng 采 cǎi 绝 jué 尘 chén 埃 āi , , 揽 lǎn 辔 pèi 澄 chéng 清 qīng 海 hǎi 上 shàng 回 huí 。 。
两 liǎng 载 zài 炎 yán 氛 fēn 浑 hún 不 bú 见 jiàn , , 十 shí 洲 zhōu 烟 yān 瘴 zhàng 已 yǐ 全 quán 开 kāi 。 。
冰 bīng 壶 hú 独 dú 映 yìng 沧 cāng 江 jiāng 月 yuè , , 玉 yù 杵 chǔ 相 xiāng 辉 huī 庾 yǔ 岭 lǐng 梅 méi 。 。
他 tā 日 rì 想 xiǎng 君 jūn 何 hé 处 chǔ 是 shì , , 琅 láng 玕 gān 露 lù 立 lì 五 wǔ 云 yún 堆 duī 。 。
梅花玉节为程代巡时言。明代。方献夫。绣衣风采绝尘埃,揽辔澄清海上回。 两载炎氛浑不见,十洲烟瘴已全开。 冰壶独映沧江月,玉杵相辉庾岭梅。 他日想君何处是,琅玕露立五云堆。