确 què 山 shān 道 dào 中 zhōng - - 王 wáng 云 yún 凤 fèng
马 mǎ 跃 yuè 长 cháng 途 tú 正 zhèng 晓 xiǎo 晴 qíng , , 数 shù 峰 fēng 遥 yáo 遣 qiǎn 翠 cuì 岚 lán 迎 yíng 。 。
双 shuāng 双 shuāng 蝶 dié 翅 chì 春 chūn 相 xiāng 媚 mèi , , 一 yī 一 yī 虫 chóng 声 shēng 暖 nuǎn 自 zì 鸣 míng 。 。
花 huā 傍 bàng 孤 gū 村 cūn 红 hóng 锦 jǐn 簇 cù , , 麦 mài 浮 fú 新 xīn 陇 lǒng 绿 lǜ 波 bō 平 píng 。 。
山 shān 凹 āo 或 huò 有 yǒu 仙 xiān 翁 wēng 住 zhù , , 缥 piāo 缈 miǎo 常 cháng 闻 wén 日 rì 暮 mù 笙 shēng 。 。
确山道中。明代。王云凤。马跃长途正晓晴,数峰遥遣翠岚迎。 双双蝶翅春相媚,一一虫声暖自鸣。 花傍孤村红锦簇,麦浮新陇绿波平。 山凹或有仙翁住,缥缈常闻日暮笙。