登 dēng 雁 yàn 山 shān 望 wàng 太 tài 常 cháng 峰 fēng 有 yǒu 怀 huái 所 suǒ 知 zhī - - 王 wáng 恭 gōng
雁 yàn 山 shān 青 qīng 翠 cuì 里 lǐ , , 遥 yáo 见 jiàn 太 tài 常 cháng 峰 fēng 。 。
胜 shèng 概 gài 无 wú 期 qī 到 dào , , 幽 yōu 人 rén 何 hé 处 chǔ 逢 féng 。 。
仙 xiān 源 yuán 云 yún 缥 piāo 缈 miǎo , , 只 zhǐ 苑 yuàn 树 shù 蒙 méng 茸 róng 。 。
兴 xìng 尽 jìn 独 dú 归 guī 去 qù , , 空 kōng 林 lín 闻 wén 暮 mù 钟 zhōng 。 。
登雁山望太常峰有怀所知。明代。王恭。雁山青翠里,遥见太常峰。 胜概无期到,幽人何处逢。 仙源云缥缈,只苑树蒙茸。 兴尽独归去,空林闻暮钟。