留 liú 别 bié 黄 huáng 山 shān 周 zhōu 氏 shì 兄 xiōng 弟 dì - - 王 wáng 恭 gōng
候 hòu 馆 guǎn 逢 féng 霜 shuāng 落 luò 叶 yè 深 shēn , , 更 gēng 堪 kān 憔 qiáo 悴 cuì 对 duì 青 qīng 衿 jīn 。 。
荒 huāng 村 cūn 野 yě 水 shuǐ 残 cán 阳 yáng 路 lù , , 远 yuǎn 树 shù 孤 gū 云 yún 故 gù 国 guó 心 xīn 。 。
绝 jué 地 dì 也 yě 怜 lián 频 pín 送 sòng 酒 jiǔ , , 情 qíng 多 duō 谁 shuí 忍 rěn 更 gèng 分 fēn 襟 jīn 。 。
惠 huì 连 lián 群 qún 从 cóng 皆 jiē 清 qīng 俊 jùn , , 别 bié 后 hòu 相 xiāng 思 sī 总 zǒng 解 jiě 吟 yín 。 。
留别黄山周氏兄弟。明代。王恭。候馆逢霜落叶深,更堪憔悴对青衿。 荒村野水残阳路,远树孤云故国心。 绝地也怜频送酒,情多谁忍更分襟。 惠连群从皆清俊,别后相思总解吟。