䝾 fù 野 yě 寺 sì 残 cán 僧 sēng - - 王 wáng 恭 gōng
古 gǔ 寺 sì 萧 xiāo 条 tiáo 绝 jué 四 sì 邻 lín , , 寺 sì 前 qián 松 sōng 柏 bǎi 几 jǐ 回 huí 春 chūn 。 。
月 yuè 明 míng 下 xià 界 jiè 犹 yóu 闻 wén 磬 qìng , , 年 nián 老 lǎo 荒 huāng 山 shān 少 shǎo 见 jiàn 人 rén 。 。
贝 bèi 叶 yè 旧 jiù 听 tīng 双 shuāng 树 shù 法 fǎ , , 衲 nà 衣 yī 孤 gū 坐 zuò 两 liǎng 朝 cháo 身 shēn 。 。
秋 qiū 风 fēng 已 yǐ 烂 làn 蒲 pú 团 tuán 草 cǎo , , 悟 wù 得 dé 西 xī 来 lái 意 yì 自 zì 真 zhēn 。 。
䝾野寺残僧。明代。王恭。古寺萧条绝四邻,寺前松柏几回春。 月明下界犹闻磬,年老荒山少见人。 贝叶旧听双树法,衲衣孤坐两朝身。 秋风已烂蒲团草,悟得西来意自真。