春 chūn 夜 yè 怀 huái 同 tóng 袍 páo 友 yǒu - - 王 wáng 恭 gōng
春 chūn 夜 yè 不 bù 能 néng 寐 mèi , , 起 qǐ 坐 zuò 弹 dàn 吾 wú 琴 qín 。 。
泠 líng 泠 líng 七 qī 弦 xián 上 shàng , , 感 gǎn 激 jī 怀 huái 知 zhī 音 yīn 。 。
微 wēi 雨 yǔ 半 bàn 帘 lián 静 jìng , , 孤 gū 灯 dēng 千 qiān 里 lǐ 心 xīn 。 。
故 gù 人 rén 不 bù 可 kě 见 jiàn , , 况 kuàng 此 cǐ 别 bié 来 lái 深 shēn 。 。
幽 yōu 期 qī 讵 jù 可 kě 即 jí , , 梦 mèng 里 lǐ 能 néng 相 xiāng 寻 xún 。 。
春夜怀同袍友。明代。王恭。春夜不能寐,起坐弹吾琴。 泠泠七弦上,感激怀知音。 微雨半帘静,孤灯千里心。 故人不可见,况此别来深。 幽期讵可即,梦里能相寻。