经 jīng 友 yǒu 人 rén 故 gù 宅 zhái - - 王 wáng 恭 gōng
策 cè 马 mǎ 孤 gū 城 chéng 下 xià , , 经 jīng 过 guò 泪 lèi 盈 yíng 襟 jīn 。 。
开 kāi 门 mén 絓 guà 蟏 xiāo 蛸 shāo , , 井 jǐng 灶 zào 莓 méi 苔 tái 深 shēn 。 。
念 niàn 彼 bǐ 泉 quán 下 xià 人 rén , , 悽 qī 然 rán 杳 yǎo 难 nán 寻 xún 。 。
萧 xiāo 条 tiáo 故 gù 篱 lí 菊 jú , , 识 shí 我 wǒ 平 píng 生 shēng 心 xīn 。 。
揽 lǎn 辔 pèi 向 xiàng 前 qián 路 lù , , 徘 pái 徊 huái 出 chū 寒 hán 林 lín 。 。
谁 shéi 知 zhī 山 shān 阳 yáng 笛 dí , , 恻 cè 怆 chuàng 犹 yóu 至 zhì 今 jīn 。 。
经友人故宅。明代。王恭。策马孤城下,经过泪盈襟。 开门絓蟏蛸,井灶莓苔深。 念彼泉下人,悽然杳难寻。 萧条故篱菊,识我平生心。 揽辔向前路,徘徊出寒林。 谁知山阳笛,恻怆犹至今。