题 tí 凝 níng 碧 bì 书 shū 房 fáng 为 wèi 江 jiāng 阴 yīn 徐 xú 孟 mèng 熙 xī 赋 fù - - 王 wáng 绂 fú
爱 ài 尔 ěr 高 gāo 斋 zhāi 傍 bàng 柳 liǔ 陂 bēi , , 绿 lǜ 阴 yīn 长 zhǎng 满 mǎn 读 dú 书 shū 帷 wéi 。 。
晚 wǎn 凉 liáng 灯 dēng 火 huǒ 秋 qiū 声 shēng 早 zǎo , , 昼 zhòu 静 jìng 轩 xuān 窗 chuāng 日 rì 影 yǐng 迟 chí 。 。
略 lüè 洗 xǐ 竹 zhú 林 lín 通 tōng 鹤 hè 径 jìng , , 远 yuǎn 分 fēn 潮 cháo 水 shuǐ 入 rù 鱼 yú 池 chí 。 。
何 hé 当 dāng 借 jiè 地 dì 相 xiāng 邻 lín 住 zhù , , 白 bái 首 shǒu 同 tóng 为 wèi 岁 suì 晚 wǎn 期 qī 。 。
题凝碧书房为江阴徐孟熙赋。明代。王绂。爱尔高斋傍柳陂,绿阴长满读书帷。 晚凉灯火秋声早,昼静轩窗日影迟。 略洗竹林通鹤径,远分潮水入鱼池。 何当借地相邻住,白首同为岁晚期。