挽 wǎn 彭 péng 秀 xiù 才 cái 叙 xù 古 gǔ - - 王 wáng 绂 fú
一 yī 疾 jí 如 rú 何 hé 便 biàn 永 yǒng 违 wéi , , 都 dōu 门 mén 秋 qiū 色 sè 惨 cǎn 斜 xié 晖 huī 。 。
乡 xiāng 人 rén 惊 jīng 报 bào 哀 āi 音 yīn 去 qù , , 老 lǎo 父 fù 来 lái 收 shōu 旅 lǚ 榇 chèn 归 guī 。 。
别 bié 梦 mèng 尚 shàng 能 néng 联 lián 几 jǐ 砚 yàn , , 返 fǎn 魂 hún 应 yīng 解 jiě 访 fǎng 庭 tíng 帏 wéi 。 。
至 zhì 今 jīn 馆 guǎn 下 xià 多 duō 残 cán 翰 hàn , , 每 měi 见 jiàn 征 zhēng 人 rén 泪 lèi 满 mǎn 衣 yī 。 。
挽彭秀才叙古。明代。王绂。一疾如何便永违,都门秋色惨斜晖。 乡人惊报哀音去,老父来收旅榇归。 别梦尚能联几砚,返魂应解访庭帏。 至今馆下多残翰,每见征人泪满衣。