为 wèi 刘 liú 竹 zhú 深 shēn 题 tí 云 yún 山 shān 图 tú - - 王 wáng 绂 fú
白 bái 云 yún 缥 piāo 缈 miǎo 山 shān 嵯 cuó 峨 é , , 幽 yōu 人 rén 茅 máo 屋 wū 岩 yán 涧 jiàn 阿 ā 。 。
玉 yù 田 tián 瑶 yáo 草 cǎo 暖 nuǎn 烟 yān 碧 bì , , 落 luò 花 huā 流 liú 水 shuǐ 春 chūn 风 fēng 和 hé 。 。
采 cǎi 松 sōng 酿 niàng 酒 jiǔ 正 zhèng 堪 kān 醉 zuì , , 扫 sǎo 石 shí 弄 nòng 琴 qín 还 hái 自 zì 歌 gē 。 。
何 hé 当 dāng 结 jié 邻 lín 成 chéng 两 liǎng 叟 sǒu , , 杖 zhàng 藜 lí 日 rì 日 rì 频 pín 相 xiāng 过 guò 。 。
为刘竹深题云山图。明代。王绂。白云缥缈山嵯峨,幽人茅屋岩涧阿。 玉田瑶草暖烟碧,落花流水春风和。 采松酿酒正堪醉,扫石弄琴还自歌。 何当结邻成两叟,杖藜日日频相过。