登 dēng 小 xiǎo 姑 gū 山 shān 和 hé 何 hé 礼 lǐ 部 bù 韵 yùn - - 王 wáng 称 chēng
宦 huàn 游 yóu 久 jiǔ 忆 yì 惬 qiè 登 dēng 临 lín , , 此 cǐ 日 rì 凭 píng 高 gāo 快 kuài 赏 shǎng 心 xīn 。 。
水 shuǐ 尽 jǐn 平 píng 湖 hú 空 kōng 外 wài 落 luò , , 天 tiān 开 kāi 绝 jué 岛 dǎo 望 wàng 中 zhōng 沉 chén 。 。
仙 xiān 人 rén 游 yóu 佩 pèi 春 chūn 云 yún 染 rǎn , , 神 shén 女 nǚ 宫 gōng 鬟 huán 晓 xiǎo 雾 wù 侵 qīn 。 。
却 què 羡 xiàn 渔 yú 舟 zhōu 烟 yān 浦 pǔ 笛 dí , , 数 shù 声 shēng 何 hé 处 chǔ 答 dá 清 qīng 吟 yín 。 。
登小姑山和何礼部韵。明代。王称。宦游久忆惬登临,此日凭高快赏心。 水尽平湖空外落,天开绝岛望中沉。 仙人游佩春云染,神女宫鬟晓雾侵。 却羡渔舟烟浦笛,数声何处答清吟。