慰 wèi 林 lín 羽 yǔ 仲 zhòng - - 王 wáng 醇 chún
几 jǐ 日 rì 摇 yáo 乡 xiāng 思 sī , , 孤 gū 灯 dēng 梦 mèng 海 hǎi 涯 yá 。 。
久 jiǔ 离 lí 惊 jīng 得 dé 信 xìn , , 垂 chuí 老 lǎo 哭 kū 无 wú 家 jiā 。 。
暗 àn 恨 hèn 烦 fán 支 zhī 骨 gǔ , , 余 yú 心 xīn 冷 lěng 到 dào 花 huā 。 。
黄 huáng 昏 hūn 邻 lín 寺 sì 树 shù , , 未 wèi 敢 gǎn 听 tīng 慈 cí 鸦 yā 。 。
慰林羽仲。明代。王醇。几日摇乡思,孤灯梦海涯。 久离惊得信,垂老哭无家。 暗恨烦支骨,余心冷到花。 黄昏邻寺树,未敢听慈鸦。