桥 qiáo 亭 tíng 八 bā 咏 yǒng 为 wèi 宗 zōng 人 rén 府 fǔ 经 jīng 黄 huáng 子 zǐ 中 zhōng 赋 fù 其 qí 六 liù 圣 shèng 容 róng 僧 sēng 钟 zhōng - - 王 wáng 汝 rǔ 玉 yù
山 shān 色 sè 杳 yǎo 冥 míng 中 zhōng , , 烟 yān 霞 xiá 最 zuì 深 shēn 处 chù 。 。
因 yīn 听 tīng 风 fēng 外 wài 钟 zhōng , , 知 zhī 有 yǒu 闲 xián 僧 sēng 住 zhù 。 。
桥亭八咏为宗人府经黄子中赋 其六 圣容僧钟。明代。王汝玉。山色杳冥中,烟霞最深处。 因听风外钟,知有闲僧住。