对 duì 雪 xuě 有 yǒu 感 gǎn 和 hé 陆 lù 仲 zhòng 谔 è 韵 yùn - - 王 wáng 彦 yàn 泓 hóng
白 bái 凤 fèng 飘 piāo 翎 líng 到 dào 地 dì 轻 qīng , , 晨 chén 窗 chuāng 辉 huī 映 yìng 误 wù 疑 yí 晴 qíng 。 。
身 shēn 轻 qīng 载 zǎi 笔 bǐ 游 yóu 梁 liáng 苑 yuàn , , 心 xīn 忆 yì 衔 xián 枚 méi 入 rù 蔡 cài 城 chéng 。 。
世 shì 以 yǐ 高 gāo 寒 hán 增 zēng 岳 yuè 色 sè , , 可 kě 能 néng 呜 wū 咽 yè 壮 zhuàng 河 hé 声 shēng 。 。
千 qiān 仓 cāng 玉 yù 屑 xiè 东 dōng 皇 huáng 献 xiàn , , 似 shì 犒 kào 擒 qín 胡 hú 百 bǎi 万 wàn 兵 bīng 。 。
对雪有感和陆仲谔韵。明代。王彦泓。白凤飘翎到地轻,晨窗辉映误疑晴。 身轻载笔游梁苑,心忆衔枚入蔡城。 世以高寒增岳色,可能呜咽壮河声。 千仓玉屑东皇献,似犒擒胡百万兵。