留 liú 别 bié 吴 wú 兴 xīng 诸 zhū 君 jūn 子 zǐ - - 史 shǐ 鉴 jiàn
杨 yáng 柳 liǔ 风 fēng 和 hé 溪 xī 水 shuǐ 平 píng , , 掉 diào 头 tóu 归 guī 去 qù 趁 chèn 春 chūn 耕 gēng 。 。
青 qīng 山 shān 满 mǎn 眼 yǎn 浑 hún 相 xiāng 识 shí , , 白 bái 鸟 niǎo 随 suí 人 rén 似 shì 送 sòng 行 xíng 。 。
远 yuǎn 地 dì 几 jǐ 时 shí 重 zhòng 握 wò 手 shǒu , , 孤 gū 城 chéng 今 jīn 夜 yè 独 dú 闻 wén 更 gèng 。 。
离 lí 心 xīn 好 hǎo 是 shì 秋 qiū 霜 shuāng 剑 jiàn , , 无 wú 数 shù 尘 chén 埃 āi 拂 fú 又 yòu 生 shēng 。 。
留别吴兴诸君子。明代。史鉴。杨柳风和溪水平,掉头归去趁春耕。 青山满眼浑相识,白鸟随人似送行。 远地几时重握手,孤城今夜独闻更。 离心好是秋霜剑,无数尘埃拂又生。