雨 yǔ 后 hòu 漫 màn 成 chéng - - 段 duàn 成 chéng 己 jǐ
羁 jī 思 sī 纷 fēn 纷 fēn 不 bù 易 yì 裁 cái , , 晚 wǎn 凉 liáng 扶 fú 病 bìng 独 dú 登 dēng 台 tái 。 。
翩 piān 翩 piān 幽 yōu 鸟 niǎo 避 bì 人 rén 去 qù , , 殷 yīn 殷 yīn 雷 léi 声 shēng 送 sòng 雨 yǔ 来 lái 。 。
已 yǐ 分 fēn 此 cǐ 身 shēn 闲 xián 里 lǐ 老 lǎo , , 且 qiě 将 jiāng 笑 xiào 口 kǒu 酒 jiǔ 边 biān 开 kāi 。 。
安 ān 车 chē 待 dài 聘 pìn 非 fēi 吾 wú 事 shì , , 休 xiū 作 zuò 姑 gū 山 shān 隐 yǐn 逸 yì 猜 cāi 。 。
雨后漫成。元代。段成己。羁思纷纷不易裁,晚凉扶病独登台。 翩翩幽鸟避人去,殷殷雷声送雨来。 已分此身闲里老,且将笑口酒边开。 安车待聘非吾事,休作姑山隐逸猜。