落 luò 花 huā 诗 shī 后 hòu 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 申 shēn 时 shí 行 xíng
春 chūn 林 lín 飞 fēi 色 sè 到 dào 晴 qíng 窗 chuāng , , 忽 hū 有 yǒu 残 cán 英 yīng 堕 duò 玉 yù 缸 gāng 。 。
乍 zhà 逐 zhú 飘 piāo 风 fēng 过 guò 紫 zǐ 陌 mò , , 还 hái 随 suí 流 liú 水 shuǐ 到 dào 沧 cāng 江 jiāng 。 。
兴 xìng 阑 lán 祇 qí 觉 jué 啼 tí 莺 yīng 缓 huǎn , , 梦 mèng 断 duàn 空 kōng 留 liú 睡 shuì 蝶 dié 双 shuāng 。 。
无 wú 奈 nài 倚 yǐ 栏 lán 频 pín 惜 xī 别 bié , , 芳 fāng 心 xīn 一 yī 片 piàn 未 wèi 能 néng 降 jiàng 。 。
落花诗后二十首 其一。明代。申时行。春林飞色到晴窗,忽有残英堕玉缸。 乍逐飘风过紫陌,还随流水到沧江。 兴阑祇觉啼莺缓,梦断空留睡蝶双。 无奈倚栏频惜别,芳心一片未能降。