秋 qiū 日 rì 牡 mǔ 丹 dān 为 wèi 友 yǒu 人 rén 赋 fù 病 bìng 久 jiǔ 无 wú 佳 jiā 思 sī 姑 gū 作 zuò 俳 pái 语 yǔ 三 sān 章 zhāng 以 yǐ 应 yīng 命 mìng 对 duì 觞 shāng 一 yī 呼 hū 卢 lú 可 kě 也 yě - - 段 duàn 成 chéng 己 jǐ
诉 sù 尽 jǐn 中 zhōng 情 qíng 为 wèi 两 liǎng 诗 shī , , 可 kě 怜 lián 谁 shuí 识 shí 汉 hàn 文 wén 姬 jī 。 。
归 guī 来 lái 已 yǐ 觉 jué 秋 qiū 风 fēng 晚 wǎn , , 标 biāo 格 gé 犹 yóu 应 yīng 似 shì 旧 jiù 时 shí 。 。
秋日牡丹为友人赋病久无佳思姑作俳语三章以应命对觞一呼卢可也。元代。段成己。诉尽中情为两诗,可怜谁识汉文姬。 归来已觉秋风晚,标格犹应似旧时。