闰 rùn 重 chóng 阳 yáng 邀 yāo 众 zhòng 社 shè 集 jí 座 zuò 中 zhōng 又 yòu 呈 chéng 一 yī 律 lǜ - - 石 shí 沆 hàng
两 liǎng 回 huí 风 fēng 景 jǐng 惜 xī 重 chóng 阳 yáng , , 倏 shū 见 jiàn 秋 qiū 容 róng 变 biàn 故 gù 常 cháng 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 叶 yè 干 gàn 前 qián 夜 yè 雨 yǔ , , 芙 fú 蓉 róng 花 huā 老 lǎo 及 jí 时 shí 霜 shuāng 。 。
极 jí 知 zhī 酒 jiǔ 是 shì 消 xiāo 愁 chóu 物 wù , , 何 hé 处 chǔ 台 tái 非 fēi 戏 xì 马 mǎ 场 chǎng 。 。
拉 lā 得 dé 相 xiāng 知 zhī 开 kāi 口 kǒu 笑 xiào , , 不 bù 嫌 xián 醉 zuì 倒 dào 菊 jú 篱 lí 傍 bàng 。 。
闰重阳邀众社集座中又呈一律。明代。石沆。两回风景惜重阳,倏见秋容变故常。 杨柳叶干前夜雨,芙蓉花老及时霜。 极知酒是消愁物,何处台非戏马场。 拉得相知开口笑,不嫌醉倒菊篱傍。