题 tí 人 rén 扇 shàn 景 jǐng - - 任 rèn 环 huán
不 bù 向 xiàng 江 jiāng 头 tóu 作 zuò 济 jì 船 chuán , , 却 què 来 lái 山 shān 下 xià 卧 wò 云 yún 烟 yān 。 。
柳 liǔ 阴 yīn 碍 ài 日 rì 吟 yín 风 fēng 细 xì , , 草 cǎo 色 sè 侵 qīn 阶 jiē 带 dài 露 lù 妍 yán 。 。
岂 qǐ 是 shì 偷 tōu 闲 xián 消 xiāo 白 bái 昼 zhòu , , 只 zhǐ 因 yīn 回 huí 首 shǒu 识 shí 青 qīng 天 tiān 。 。
年 nián 来 lái 尘 chén 梦 mèng 多 duō 惊 jīng 险 xiǎn , , 休 xiū 怪 guài 先 xiān 生 shēng 抱 bào 石 shí 眠 mián 。 。
题人扇景。明代。任环。不向江头作济船,却来山下卧云烟。 柳阴碍日吟风细,草色侵阶带露妍。 岂是偷闲消白昼,只因回首识青天。 年来尘梦多惊险,休怪先生抱石眠。