春 chūn 日 rì 双 shuāng 桂 guì 天 tiān 公 gōng 偕 xié 何 hé 孟 mèng 门 mén 过 guò 访 fǎng 归 guī 后 hòu 唱 chàng 和 hè 见 jiàn 寄 jì 用 yòng 韵 yùn 赋 fù 答 dá - - 成 chéng 鹫 jiù
古 gǔ 道 dào 寂 jì 还 hái 寂 jì , , 真 zhēn 风 fēng 微 wēi 更 gèng 微 wēi 。 。
不 bù 因 yīn 来 lái 杖 zhàng 履 lǚ , , 终 zhōng 拟 nǐ 掩 yǎn 柴 chái 扉 fēi 。 。
闲 xián 身 shēn 乘 chéng 化 huà 往 wǎng , , 冷 lěng 眼 yǎn 见 jiàn 花 huā 飞 fēi 。 。
识 shí 得 de 华 huá 亭 tíng 老 lǎo , , 长 cháng 歌 gē 怀 huái 钓 diào 矶 jī 。 。
春日双桂天公偕何孟门过访归后唱和见寄用韵赋答。明代。成鹫。古道寂还寂,真风微更微。 不因来杖履,终拟掩柴扉。 闲身乘化往,冷眼见花飞。 识得华亭老,长歌怀钓矶。