冬 dōng 日 rì 与 yǔ 铁 tiě 城 chéng 诸 zhū 子 zǐ 游 yóu 小 xiǎo 岭 lǐng 同 tóng 赋 fù - - 成 chéng 鹫 jiù
同 tóng 游 yóu 亦 yì 复 fù 爱 ài 清 qīng 狂 kuáng , , 出 chū 郭 guō 招 zhāo 携 xié 逸 yì 兴 xìng 长 zhǎng 。 。
坐 zuò 石 shí 听 tīng 泉 quán 衣 yī 带 dài 冷 lěng , , 就 jiù 山 shān 尝 cháng 茗 míng 齿 chǐ 牙 yá 香 xiāng 。 。
断 duàn 崖 yá 路 lù 转 zhuǎn 冲 chōng 晴 qíng 雪 xuě , , 老 lǎo 树 shù 寒 hán 生 shēng 透 tòu 夕 xī 阳 yáng 。 。
一 yí 度 dù 登 dēng 临 lín 应 yīng 不 bù 偶 ǒu , , 闲 xián 云 yún 来 lái 往 wǎng 本 běn 无 wú 乡 xiāng 。 。
冬日与铁城诸子游小岭同赋。明代。成鹫。同游亦复爱清狂,出郭招携逸兴长。 坐石听泉衣带冷,就山尝茗齿牙香。 断崖路转冲晴雪,老树寒生透夕阳。 一度登临应不偶,闲云来往本无乡。