鬻 yù 剑 jiàn 诗 shī - - 成 chéng 鹫 jiù
老 lǎo 去 qù 逢 féng 场 chǎng 渐 jiàn 息 xī 心 xīn , , 床 chuáng 头 tóu 辜 gū 负 fù 不 bù 祥 xiáng 金 jīn 。 。
开 kāi 将 jiāng 古 gǔ 匣 xiá 霜 shuāng 盈 yíng 手 shǒu , , 博 bó 得 de 山 shān 厨 chú 饭 fàn 一 yī 鬵 qín 。 。
从 cóng 此 cǐ 星 xīng 辰 chén 虚 xū 着 zhuó 眼 yǎn , , 谩 mán 劳 láo 风 fēng 雨 yǔ 废 fèi 长 cháng 吟 yín 。 。
还 hái 君 jūn 故 gù 物 wù 犹 yóu 堪 kān 把 bǎ , , 曾 céng 记 jì 延 yán 平 píng 遂 suì 至 zhì 今 jīn 。 。
鬻剑诗。明代。成鹫。老去逢场渐息心,床头辜负不祥金。 开将古匣霜盈手,博得山厨饭一鬵。 从此星辰虚着眼,谩劳风雨废长吟。 还君故物犹堪把,曾记延平遂至今。