听 tīng 卢 lú 生 shēng 弹 tán 琴 qín - - 成 chéng 鹫 jiù
静 jìng 者 zhě 能 néng 琴 qín 不 bù 易 yì 弹 dàn , , 一 yī 弹 dàn 一 yī 曲 qǔ 一 yī 盘 pán 桓 huán 。 。
繁 fán 弦 xián 按 àn 月 yuè 孤 gū 心 xīn 细 xì , , 枯 kū 木 mù 生 shēng 风 fēng 十 shí 指 zhǐ 寒 hán 。 。
天 tiān 籁 lài 去 qù 人 rén 无 wú 咫 zhǐ 尺 chǐ , , 广 guǎng 陵 líng 终 zhōng 古 gǔ 有 yǒu 波 bō 澜 lán 。 。
吟 yín 君 jūn 好 hǎo 句 jù 知 zhī 难 nán 和 hé , , 谁 shuí 信 xìn 希 xī 声 shēng 和 hé 更 gèng 难 nán 。 。
听卢生弹琴。明代。成鹫。静者能琴不易弹,一弹一曲一盘桓。 繁弦按月孤心细,枯木生风十指寒。 天籁去人无咫尺,广陵终古有波澜。 吟君好句知难和,谁信希声和更难。