寒 hán 螀 jiāng - - 成 chéng 鹫 jiù
声 shēng 声 shēng 清 qīng 切 qiē 似 shì 悲 bēi 秋 qiū , , 半 bàn 入 rù 虚 xū 堂 táng 半 bàn 上 shàng 楼 lóu 。 。
人 rén 在 zài 定 dìng 中 zhōng 常 cháng 不 bù 寐 mèi , , 物 wù 从 cóng 空 kōng 外 wài 复 fù 何 hé 求 qiú 。 。
百 bǎi 年 nián 草 cǎo 色 sè 身 shēn 先 xiān 老 lǎo , , 一 yī 夕 xī 松 sōng 灯 dēng 话 huà 未 wèi 休 xiū 。 。
万 wàn 虑 lǜ 此 cǐ 时 shí 消 xiāo 歇 xiē 尽 jǐn , , 西 xī 风 fēng 吹 chuī 过 guò 白 bái 蘋 píng 洲 zhōu 。 。
寒螀。明代。成鹫。声声清切似悲秋,半入虚堂半上楼。 人在定中常不寐,物从空外复何求。 百年草色身先老,一夕松灯话未休。 万虑此时消歇尽,西风吹过白蘋洲。