菜 cài 羹 gēng - - 洪 hóng 希 xī 文 wén
雨 yǔ 后 hòu 过 guò 畦 qí 嫩 nèn 甲 jiǎ 长 zhǎng , , 士 shì 夫 fū 此 cǐ 味 wèi 未 wèi 能 néng 忘 wàng 。 。
筠 yún 笼 lóng 采 cǎi 撷 xié 朝 cháo 餔 bù 供 gōng , , 土 tǔ 锉 cuò 烹 pēng 熬 áo 雨 yǔ 露 lù 香 xiāng 。 。
盐 yán 豉 shì 匀 yún 调 diào 仍 réng 点 diǎn 露 lù , , 香 xiāng 粳 jīng 细 xì 捣 dǎo 旋 xuán 加 jiā 姜 jiāng 。 。
老 lǎo 饕 tāo 赋 fù 好 hǎo 人 rén 争 zhēng 诵 sòng , , 唤 huàn 醒 xǐng 欧 ōu 生 shēng 为 wèi 洗 xǐ 狂 kuáng 。 。
菜羹。元代。洪希文。雨后过畦嫩甲长,士夫此味未能忘。 筠笼采撷朝餔供,土锉烹熬雨露香。 盐豉匀调仍点露,香粳细捣旋加姜。 老饕赋好人争诵,唤醒欧生为洗狂。