太 tài 常 cháng 引 yǐn · · 寄 jì 王 wáng 提 tí 刑 xíng 仲 zhòng 谋 móu - - 胡 hú 祗 zhī 遹 yù
七 qī 年 nián 分 fēn 袂 mèi 一 yī 相 xiāng 逢 féng 。 。 倏 shū 南 nán 北 běi 、 yòu 又 cōng 匆 cōng 匆 bái 。 。 白 fà 发 liǎng 两 shuāi 衰 wēng 翁 zòng 。 。 纵 wò 握 shǒu 手 hún 、 rú 浑 mèng 如 zhōng 梦 中 。 。
共 gòng 山 shān 如 rú 画 huà , , 洹 huán 溪 xī 如 rú 练 liàn , , 空 kōng 几 jǐ 度 dù 春 chūn 风 fēng 。 。 觞 shāng 咏 yǒng 几 jǐ 时 shí 同 tóng 。 。 休 xiū 直 zhí 待 dài 、 gōng 功 míng 名 jǐng 景 zhōng 钟 。 。
太常引 · 寄王提刑仲谋。元代。胡祗遹。七年分袂一相逢。倏南北、又匆匆。白发两衰翁。纵握手、浑如梦中。 共山如画,洹溪如练,空几度春风。觞咏几时同。休直待、功名景钟。