安 ān 稳 wěn 道 dào 中 zhōng - - 江 jiāng 源 yuán
戒 jiè 晓 xiǎo 星 xīng 轺 yáo 度 dù 翠 cuì 微 wēi , , 不 bù 堪 kān 野 yě 雾 wù 湿 shī 征 zhēng 衣 yī 。 。
长 cháng 桥 qiáo 跨 kuà 涧 jiàn 水 shuǐ 千 qiān 尺 chǐ , , 古 gǔ 庙 miào 依 yī 山 shān 树 shù 四 sì 围 wéi 。 。
愁 chóu 我 wǒ 岖 qū 崎 qí 坡 pō 上 shàng 路 lù , , 爱 ài 他 tā 潇 xiāo 洒 sǎ 竹 zhú 间 jiān 扉 fēi 。 。
前 qián 程 chéng 去 qù 去 qù 知 zhī 何 hé 许 xǔ , , 啼 tí 鸟 niǎo 声 shēng 中 zhōng 又 yòu 落 luò 晖 huī 。 。
安稳道中。明代。江源。戒晓星轺度翠微,不堪野雾湿征衣。 长桥跨涧水千尺,古庙依山树四围。 愁我岖崎坡上路,爱他潇洒竹间扉。 前程去去知何许,啼鸟声中又落晖。