宿 sù 晃 huǎng 州 zhōu 驿 yì - - 江 jiāng 源 yuán
风 fēng 透 tòu 疏 shū 棂 líng 雨 yǔ 洒 sǎ 灯 dēng , , 孤 gū 怀 huái 只 zhǐ 合 hé 醉 zuì 腾 téng 腾 téng 。 。
廿 niàn 年 nián 有 yǒu 病 bìng 长 zhǎng 为 wèi 客 kè , , 万 wàn 里 lǐ 无 wú 家 jiā 亦 yì 似 shì 僧 sēng 。 。
离 lí 别 bié 未 wèi 忘 wàng 儿 ér 女 nǚ 恋 liàn , , 疏 shū 慵 yōng 深 shēn 负 fù 宠 chǒng 恩 ēn 承 chéng 。 。
分 fēn 明 míng 一 yī 枕 zhěn 还 huán 家 jiā 梦 mèng , , 苦 kǔ 被 bèi 邻 lín 鸡 jī 又 yòu 唤 huàn 醒 xǐng 。 。
宿晃州驿。明代。江源。风透疏棂雨洒灯,孤怀只合醉腾腾。 廿年有病长为客,万里无家亦似僧。 离别未忘儿女恋,疏慵深负宠恩承。 分明一枕还家梦,苦被邻鸡又唤醒。